CUỘC ĐỜI
CON NGƯỜI !
Còn thơ núp bóng mẹ cha
Nâng niu, ấp ủ trôi qua tháng ngày
Rồi cái tuổi mỗi ngày một lớn
Nuôi ước mơ khắp bốn phương trời.
Lúc cùng bầu bạn vui chơi
Theo thày ăn học nên người trò ngoan
Khi cái tuổi lớn khôn đã tới
Bao ước mong đang đợi đang chờ.
Tuổi đôi mươi thật hững hờ
Thuyền lênh đênh biết bến bờ là đâu
Cuộc sống đã đến thời bươn trải
Những ước mơ để lại sau rồi.
Hành trang để bước vào đời
Tìm người tri kỷ làm nơi nương nhờ
Cái giây phút đợi chờ đã tới
Gặp thuyền quyên thỏa nỗi ước a.
Bao nhiêu nguyện ước ngày nào
Ông Tơ, bà Nguyệt buộc vào xe duyên
Từ đây đã như thuyền có bến
Hạ quyết tâm ước hẹn cùng nhau.
Yêu thương đến lúc bạc đầu
Trăm năm giữ trọn một câu nghĩa tình.
Lê Vĩnh Lạc
Hội viên Hội VHNT Trường Sơn
Thơ về đời thường
.
CUỘC ĐỜI
CON NGƯỜI !
Còn thơ núp bóng mẹ cha
Nâng niu, ấp ủ trôi qua tháng ngày
Rồi cái tuổi mỗi ngày một lớn
Nuôi ước mơ khắp bốn phương trời
Lúc cùng bầu bạn vui chơi
Theo thày ăn học nên người trò ngoan
Khi cái tuổi lớn khôn đã tới
Bao ước mong đang đợi đang chờ
Tuôi đôi mươi thật hững hờ
Thuyền lênh đênh biết bến bờ là đâu
Cuộc sống đã đến thời bươn trải
Những ước mơ để lại sau rồi
Hành trang để bước vào đời
Tìm người tri kỷ làm nơi nương nhờ
Cái giây phút đợi chờ đã tới
Gặp thuyền quyên thỏa nỗi ước ao
Bao nhiêu nguyện ước ngày nào
Ông Tơ, bà Nguyệt buộc vào xe duyên
Từ đây đã như thuyền có bến
Hạ quyết tâm ước hẹn cùng nhau
Yêu thương đến lúc bạc đầu
Trăm năm giữ trọn một câu nghĩa tình
Lê vĩnh Lạc
Hội Trường Sơn