TRƯỜNG SƠN MỘT THUỞ
Trường Sơn đón gió giao mùa
Đem hơi sương lạnh cợt đùa nắng đông
Kẻ Bàng mây trắng như bông
Hoành Sơn Ải cũ rêu phong rối bời
Xuân Sơn* lại rộn tiếng cười
Hỏi ai còn nhớ một thời bom rung?
Trạ Ang* dòng suối đã trong ?
“Tám cô” tức tưởi giữa lòng hang sâu.
Phà xưa Long Đại* là đâu ?
Hỏi đèo Đá Đẽo*, hỏi cầu Ca Tang* ?
Cổng Trời Mụ Giạ* sương giăng.
Xe qua “Cửa tử” Lằng Khằng*, Văng Mu*…
Trường Sơn Tây nắng- Đông mưa.
Hố bom đã lấp, rừng xưa xanh rừng.
Trường Sơn một thuở hào hùng.
Con đường huyền thoại lẫy lừng chiến công.
HUỲNH QUỐC HUY
Ghi chú: * Các trọng điểm đánh phá trên đường Trường Sơn
BỐN MƯƠI MÙA XUÂN
Việt Nam thống nhất bốn mươi Xuân
Vết thương người lính đã dịu dần
Náo nức gặp nhau vui kỷ niệm
Bùi ngùi ôn lại thuở gian truân
Thủy chung sau trước tình đồng đội
Trung hiếu vẹn tròn nghĩa quân dân
Đất nước thanh bình tràn hạnh phúc
Lòng người phơi phới đẹp sắc Xuân.
Huỳnh Quốc Huy