---------------------------------------------
Thơ Phạm Huy Liệu
MƯỜI CÔ GÁI ANH HÙNG
Đoàn xe anh qua ngã ba Đồng Lộc
Một loạt bom làm hất đổ xe anh
Giữa bom rơi các O đến thật nhanh
Lật xe dậy...bốc hàng lên gấp gáp
Dưới ánh sáng ma chơi của đèn dù nhớn nhác
Tiếng cười ai xé toạc trời mây
Xe nổ giòn...tay nắm vội bàn tay
Lại có tiếng một O phía sau dặn với
Hôm nào ra mua quà...em đợi
Chỉ thế thôi chả biết mặt biết tên
Vài ngày sau xe trở lại chỗ các em
Ôi im ắng...một màu đen bãng lãng
Mười O đi rồi giữa ngã ba bom đạn
Đau nhói tim anh...nước mắt ứa cay cay
Quà mua rồi những chiếc nón trong tay
Tặng các O đội đầu che mưa giông nắng lửa
Cả mười O giờ không còn nữa
Nhưng linh hồn các O mãi vẫn ở ngã ba này
Chói lọi gương anh hùng
mười bông hoa trắng Đồng Lộc tự hào thay!
-------------------------------------------------------------------
* Viết theo lời kể của anh hùng lái xe Trường Sơn truyền hình trực tiếp tại ngã ba Đồng Lộc!
CHUYỆN TÌNH HANG ĐÁ TÁM O
Lạc vào hang đá tám O
Ma lanh chòng ghẹo làm cho hết hồn
Hỏi rằng đã biết "nụ hôn"
"Kiểm tra cái ấy vẫn còn mồ côi..."
Nhưng bằng thằng "út"* này thôi
Xem ra chắc hẳn ông giời cũng kinh
O Tơ hiền thục xinh xinh
Mảnh mai duyên dáng như nhành phong lan
Xuân tình đương độ chứa chan
Lời yêu chưa thỏa...đêm tàn đã qua...
Ngậm ngùi đành phải chia xa
Hẹn ngày thống nhất thăm nhà thăm quê
Nào ai dám bẻ câu thề
Để anh Thắng** phải tái tê cháy lòng
Cửa hang đá chất đá chồng
Bom vùi như núi cứu không nổi rồi
Sáu ngày thoi thóp tàn hơi
"Chị ơi em khát"... lệ rơi cháy lòng!…
Thịt xương gửi cõi hư không
Hồn thiêng hóa núi hóa sông muôn đời!
-------------------------------------------------------
*Ngón tay út
**Người yêu của O Tơ
Phạm Huy Liệu
Hội viên Hội Trường Sơn tỉnh Hải Dương
Đài trưởng 15w D1 cao xạ trực thuộc Đoàn 559