TRẦN THANH TỊNH HỌA BÀI THƠ “ĐỒNG CHÍ” CỦA CHÍNH HỮU
ĐỒNG CHÍ
(Chính Hữu)
Quê hương anh nước mặn ,đồng chua
Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
Anh với tôi đôi người xa lạ
Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau
Súng bên súng, đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ.
Đồng chí!
Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
Gian nhà không mặc kệ gió lung lay
Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh
Sốt run người ,vầng trán ướt mồ hôi
Áo anh rách vai
Quần tôi có vài mảnh vá
Miệng cười buốt giá
Chân không giày
Thương nhau tay nắm lấy bàn tay !
Đêm nay rừng hoang sương muối
Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
Đầu súng trăng treo.
Họa của Trần Thanh Tịnh
Quê hương anh Văn cẩm đồng chua
Tôi Bắc sơn ruộng chen dày năn lác
Anh với tôi hai quê đều khác
Cùng lính xăng dầu nên đã thân nhau
Ống bên ống, cùng lính xăng dầu
Đêm trực vận hành thành đôi tri kỷ
Đồng chí
Anh ra đi để lại thửa ruộng cày
Gian nhà danh mặc kệ gió heo may
Cô gái nhà bên tặng khăn người đi lính
Gửi chút tình người em gái hậu phương
Tôi và anh cùng hướng tới chiến trường
Vác ống xuyên rừng Trường sơn hùng vỹ
Làm bạn với nhau từ hồi chống Mỹ
Nay đời thường mỗi đứa một quê
Truyền thống ngày vui hội ngộ lại về
Ôn lại chuyện xưa hả hê tâm sự
Ánh mắt trao nhau cái nhìn tình tứ
Tay xiết chặt tay dền dứ chẳng rời xa
Tự hào cùng trai đất Hưng Hà
Cùng thế hệ mãi mãi là ĐỒNG CHÍ
Trần Thanh Tịnh
Hội viên Đường ống Xăng dầu Trường Sơn