Những người viết nên huyền thoại “Tàu không số”
Nguồn: Báo Điện tử Biên Phòng
Đã 60 năm trôi qua kể từ ngày chiếc “Tàu không số” đầu tiên rời bến, vận chuyển hàng hóa, vũ khí cho chiến trường miền Nam, những câu chuyện huyền thoại về lòng quả cảm, mưu trí, ý chí cách mạng của những người lính Hải quân nhân dân vẫn trường tồn với thời gian. Những chiến công của họ đã góp phần làm nên chiến thắng chung của dân tộc, tô thắm thêm truyền thống vẻ vang của QĐND Việt Nam anh hùng.
Để trực tiếp chi viện vũ khí, hàng hóa và nhân lực cho cách mạng miền Nam, Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương quyết định mở đường vận chuyển chiến lược trên Biển Đông. Trong suốt 15 năm làm nhiệm vụ vận tải chiến lược quân sự trên biển (1961-1975), Đoàn 125, Quân chủng Hải quân đã huy động được gần 1.900 lượt tàu thuyền, vận chuyển hơn 152.000 tấn vũ khí, trang bị kỹ thuật, thuốc chữa bệnh và hơn 80.000 cán bộ, chiến sĩ từ Bắc vào Nam; chống chọi với hơn 20 cơn bão, chiến đấu hơn 30 lần với tàu địch, đánh trả 1.200 lần máy bay địch tập kích, bắn rơi 5 chiếc và bắn cháy nhiều tàu xuồng của địch.
Là một người con của đất cảng anh hùng, nơi đánh dấu đầu tiên cho những chiếc “Tàu không số” vượt biển cả, đưa hàng nghìn tấn vũ khí vào miền Nam, cựu chiến binh Bùi Tư (trú tại thôn Bốn B, xã Tân Dương, huyện Thủy Nguyên, thành phố Hải Phòng) nhớ lại: “Sau Tết năm 1965, tôi được điều từ tàu 68 sang tàu 42 làm báo vụ cho đồng chí Thuyền trưởng Nguyễn Văn Cứng, Chính trị viên là đồng chí Trần Ngọc Ẩn. Khoảng 9 giờ tối ngày 12-10, tàu cập cảng K15, các đồng chí làm nhiệm vụ nhanh chóng vận chuyển vũ khí, đạn dược xuống tàu. Chỉ khoảng 3 giờ đồng hồ, hầm hàng 2 đã đầy, tàu bắt đầu rời cảng. Sáng sớm ngày 16-10, các ca vừa bàn giao xong, hai đồng chí quan sát trên boong cabin đã phát hiện một cột khói đen phía sau tàu ta. Cột khói ngày càng cao lên, lộ rõ một chiến hạm của Mỹ. Chúng tôi chú ý quan sát những hành động của tàu chiến Mỹ, chưa đến 10 phút thì lại nghe thêm tiếng động cơ máy bay, bay rất thấp dọc theo hướng đi của tàu 42 chúng tôi. Khoảng 5 phút sau, tàu chiến của Mỹ đến ngang tàu chúng tôi, ra đa tàu chiến này quay liên tục và một vài thủy thủ trên tàu chiến quan sát tàu 42 bằng ống nhòm, còn chiếc máy bay, bay rất thấp theo hướng tàu 42, chưa hết tiếng động cơ chiếc thứ nhất, lại có thêm chiếc máy bay thứ hai. Đúng như dự đoán của thuyền trưởng, không đầy một giờ sau, một chiếc máy bay có chữ “NAVY” bay rất thấp, lượn lòng vòng trên đầu chúng tôi, rồi rời đi. Đó là lần đầu tiên, chúng tôi chạm mặt với địch trên biển”.
Cựu chiến binh Bùi Tư kể tiếp: “Lênh đênh trên biển nhiều ngày, tàu 42 của chúng tôi đã gần tiếp cận được nơi tập kết. Khoảng hơn 12 giờ trưa, lệnh báo động chiến đấu vang lên, tôi mang khẩu RPD lên boong cabin, bám la bàn chuẩn và làm nhiệm vụ quan sát, đồng chí Ba Sang đột nhiên hô: 90 độ mạn phải có đèn chớp đỏ. Chưa đầy 10 phút sau, vị trí 5 báo cáo, 1 tàu địch đang đuổi theo tàu ta. Thuyền trưởng lệnh: Chuẩn bị bộc phá nổ! Đồng chí Nguyễn Công Ở báo cáo: Bộc phá nổ chuẩn bị xong! Thuyền trưởng bảo tôi: Chú ý, máy bay địch từ sân bay Năm Căn sẽ bay ra, ta đi chính xác, sân bay Năm Căn ở mạn phải 10 độ. 10 phút sau, tôi báo cáo: Trước mũi tàu có đèn chớp máy bay của địch. Thuyền trưởng lệnh: Máy giảm xuống tiến một. Lái theo sau vệt đèn pha máy bay! Tôi truyền lệnh của thuyền trưởng xuống buồng lái. Trong lúc đó, máy bay địch pha đèn và lượn vòng tìm mục tiêu. Tàu 42 đi sau máy bay địch được gần 2 vòng, máy bay địch lại lượn vòng ra xa. Thuyền trưởng lệnh tàu 42 di chuyển vào bờ. Chạy được khoảng 10-15 phút, tôi báo cáo: Mạn phải 10 độ có ánh đèn chớp sáng, nghi có máy bay địch. Lúc này, một con tàu của ta xuất phát từ bến đã nhanh chóng ra hỗ trợ tàu 42. Thuyền trưởng lệnh lái tàu 42 theo đèn tàu hỗ trợ. Sau đó, thuyền trưởng lệnh kết thúc báo động chiến đấu, mọi người thở phào nhẹ nhõm”.