"Mẹ cho con nguồn điệu Quảng Bình" - Thơ: Nguyễn Hữu Quý

Ngày đăng: 05:40 10/06/2024 Lượt xem: 264
MẸ CHO CON NGÔN ĐIỆU QUẢNG BÌNH
 
Tiếng khóc đầu đời đã gió cát quê hương
Quảng Bình đấy ai đến đây quẩy nắng
Cơn gió lào trong tôi thành khoảng lặng
Sống cả đời chưa đi hết thương yêu!
 
Mẹ gánh tôi qua cơn giông tố đổ chiều
Bằng chiếc đòn triêng miền Trung nhiều sẹo bão
Ngấn lũ mùa thu còn in trên vạt áo
Mưa lở núi nguồn sao con vẫn ráo khô
 
Mẹ che con khi bom nổ cạnh giấc mơ
Con thấy cánh diều bay trên miền sông đẹp
Chỉ một câu ru của vùng đất hẹp
Con đã nhận ra ngôn điệu Quảng Bình
 
Súng bắn giặc kê trên vú cát trắng tinh
Lưng tựa Trường Sơn nghe nhịp buồm trên sóng
Con đánh vần quê hương qua tháng năm nóng bỏng
Để câu thơ lớn trước tuổi vẫn hồn nhiên
 
Khi cuộc đời có nhiều thứ để quên
Con vẫn nhớ câu ru của mẹ
Như nhớ con đường không bao giờ bị xoá
Trên hành trình đi tới đỉnh yêu thương
 
Có gì đâu, mẹ chính là quê hương
Là đất nước như bao người từng nói
Nhưng với con mẹ là khi con gọi
Có một vạt buồm vá nắng ở cuối sông...


Trăng hời gió cát dấu chân mẹ về
(Tranh minh họa của Nguyễn Đăng Phú)


Nguyễn Hữu Quý
Phó CT Hội VHNT Trường Sơn


tin tức liên quan