DÂN CA QUAN HỌ
Văng vẳng đã suốt từ ngàn năm
Từ thuở khai sơ vỡ đất lập làng
Từ nắng gió bốn mùa Kinh Bắc
Điệu dân ca Quan Họ ngân vang
Những lời ca ngọt ngào sắc mật
Chảy trong tôi hơn thứ bùa mê
Say trầu mời bừng lên ánh mắt
Bao âm thanh cùng gọi ta về
Miền Kinh Bắc lời ca em thả
Buộc hồn tôi gắn chặt đất này
Rượu Nàng Vân chưa từng ngây ngất
Tay "tiên " mời chưa uống đã say
Lời ca theo dòng sông suối chảy
Đến mênh mông đi khắp biển trời
AI đến hẹn, không hẹn đều muốn đến
Câu hát em như buộc như lôi
Dù dấu chân trăm ngả muôn nơi
Nghe bao câu ca điệu hát quê người
Lời Quan Họ vẫn nồng nàn kinh Bắc
Ngân nga ngọt ngào văng vẳng trong tôi,,,
TRƯỜNG SƠN NƠI ẤY
Khói bom lửa đạn mù mây
Trường Sơn nơi ấy vẫn đầy tiếng ca
Nhớ thương má phấn môi hoa
Sau làn bom nổ em ra sửa đường
Mắt cay tay nhặt thịt xương
Của người đồng đội kiên cường " vừa đi "
Mảnh tăng ôm gọn xuân thì
Nằm nghe bên suối rầm rì ru êm
Ngóng đêm bóng mẹ trăng liềm
Cửa hờ mẹ khép liên miên mong chờ
Em còn " giải mã " mộng mơ
Cho xe hối hả đến bờ chiến công
Đem về một giải non sông
Hòa bình thống nhất cờ hồng tung bay...
CÁI NGÀY
Cái ngày dăng díu mưa mau
Qua cầu giải yếm má màu ửng tươi
Nụ môi còn ấm bồi hồi
Xuống thuyền người lái đã trôi bến nào
Cái ngày ánh mắt gửi trao
Nụ cười rạng rỡ chạm vào môi nhau
Mà xa ... trời đổ mưa mau
Cau khô trầu héo... trời màu mây đen
Cái ngày má cháy đồng tiền
Mắt em lúng liếng phô duyên ra ngoài
Anh đi chiến đấu dặm dài
Hẹn nhau "tổ ấm" ngày mai anh về
Bể dâu lắm chuyện nhiêu khê
Chiến tranh khói lửa ... lời thề gió bay
Sang sông người bỏ bến này
Để cho nắng quái chiều lay lắt chiều...
Tác giả : Nguyễn Tất Đình Vân, Cửu Yên, Ngũ Thái,
Thuận Thành, Bắc Ninh.ĐT 01699223748