Đoàn Văn Hậu: Từ cậu bé chăn bò thành người hùng sân cỏ
Nguồn: Báo Điện tử Vietnamnet
'9 tuổi con xa nhà, sống tập thể. Trời rét căm căm, con không có nước nóng tắm, tôi xót xa, định đón về nhưng con kiên quyết bám trụ vì ước mơ bóng đá', mẹ cầu thủ Văn Hậu tâm sự.
Trong trận chung kết SEA games 30 gặp Indonesia, Đoàn Văn Hậu lập công lớn, ghi 2 bàn thắng, giúp đội tuyển Việt Nam giành huy chương Vàng với chiến thắng 3-0.
Ở quê nhà anh (thôn Xuân Lôi, xã Hồng Minh, huyện Hưng Hà, Thái Bình), không khí vui mừng bao trùm khắp nơi.
Trước đêm chung kết, phóng viên VietNamNet đã có mặt ở nhà Văn Hậu. Tại đây, nhiều câu chuyện về cầu thủ mang áo số 5 được bố mẹ anh chia sẻ.
‘Tôi từng khuyên con bỏ ước mơ bóng đá’
Căn nhà của gia đình Văn Hậu nằm ở cuối xóm, mọi người đi vắng hết, chỉ còn bà Vũ Thị Nụ (SN 1971) - mẹ nam cầu thủ ở nhà.
Bà Nụ chia sẻ, ngay từ nhỏ, con trai đã có niềm đam mê đặc biệt với bóng đá. 5 tuổi, Hậu tự chơi một mình, cả ngày ôm trái bóng nhựa không biết chán.
Lên cấp 1, Hậu chập chững đặt những bước chân đầu tiên vào nghiệp ‘quần đùi, áo số’ khi tham gia giải phong trào ở trường. Từ đây, năng khiếu bóng đá của Hậu được thầy cô phụ trách chú ý.
Năm 9 tuổi, khi được thầy cô đưa đi đá từ cấp huyện, đến cấp tỉnh, Văn Hậu trúng tuyển vào Trung tâm đào tạo trẻ của Thái Bình (Trường Năng khiếu TDTT Thái Bình).
|
Bà Nụ xem lại ảnh con trai. |
‘Ban đầu vợ chồng tôi không đồng ý cho con đi, các thầy về thuyết phục 3 lần. Thương con, tôi khuyên: ‘Nhà có rau ăn rau, cháo ăn cháo’, ở nhà với bố mẹ vẫn hơn. Con lên đó, xa gia đình sẽ cực khổ’. Nào ngờ con cứng rắn đáp: ‘Mẹ cho con đi, con tự chăm sóc bản thân’. Trước sự quyết tâm của con, vợ chồng tôi nén nước mắt, đưa con nhập học.
Một lần thăm con, tôi chứng kiến cảnh sinh hoạt tập thể, 3 học sinh ở chung một phòng, kê giường tầng nằm ngủ, dướt lót lớp áo mưa. Trời mùa đông rét căm căm, mấy đứa nhỏ không có nước nóng tắm rửa.
Tắm xong, con ôm đống đồ đi giặt giũ, tôi ứa nước mắt, định đón con về luôn nhưng con nhất định bám trụ đến cùng, nuôi dưỡng ước mơ của mình’, bà Nụ xúc động nhớ lại.
|
Đoàn Văn Hậu lúc nhỏ ở Trường Năng khiếu TDTT Thái Bình. |
Câu chuyện đang dang dở, ông Đoàn Quốc Thắng (SN 1968) - bố cầu thủ Văn Hậu về.
Ông Thắng bộc bạch: ‘Gia đình tôi làm nông, gia cảnh nghèo túng. Năm bà xã sinh Hậu, kinh tế không có, tôi phải đi làm thuê trên xà lan chở cát, con đâu được uống sữa, ăn uống đủ đầy nên thân hình có phần còi hơn các bạn cùng trang lứa. Vì thế, tôi chưa bao giờ dám nghĩ, một ngày con theo nghề cầu thủ.
Ngày xưa, nhà tôi nuôi mấy con bò. Bảy tuổi, Hậu được giao nhiệm vụ chăn bò trên đê. Trong lúc đợi bò ăn cỏ, con mang bóng ra tập cùng bạn. Cứ thế, triền đê là nơi gắn bó với tuổi thơ túng thiếu của Hậu.
Thời điểm con mới xa nhà, làm cha mẹ ai chẳng xót con. Vợ tôi mấy đêm đầu thức trắng, trằn trọc, không biết con ăn ngủ ra sao. Tôi là đàn ông, cứng rắn hơn, đôi lúc nhìn vợ như vậy cũng chạnh lòng nhưng tôi động viện bà xã, ‘con đã quyết tâm như vậy, hai vợ chồng không được mềm lòng’.
Bước hụt đầu đời
Năm 11 tuổi, Văn Hậu được Câu lạc bộ Hà Nội FC tuyển chọn, đưa về Hà Nội. Bố mẹ mua cho Hậu chiếc điện thoại đen trắng để liên lạc nhưng trong tuần các thầy quản lý. Cuối tuần, Hậu mới được dùng điện thoại. Hàng tháng, ông Thắng lên họp phụ huynh, nghe các huấn luyện viên trao đổi về tình hình của con.
|
Tủ gỗ trưng bày huy chương và bằng khen của Đoàn Văn Hậu ở quê nhà. |
Ở ngưỡng tuổi 15, Văn Hậu cũng có một số sở thích khác ngoài bóng đá, đó là chơi điện tử. Một lần, do quá ham vui, Văn Hậu bỏ ra ngoài chơi điện tử thâu đêm.
Huấn luyện viên Vũ Hồng Việt mời gia đình đến gặp. Trước mặt bố, thầy Hồng Việt đưa ra hai lựa chọn: ‘Một là em chọn bóng đá, bỏ chơi game. Hai là em chọn chơi game, bỏ bóng đá. Em chọn con đường nào?’. Văn Hậu bật khóc, xin lỗi bố và thầy, đồng thời xin tiếp tục con đường bóng đá.
‘Sau lần phạm lỗi đó, con cũng từ bỏ điện tử, chuyên tâm tập luyện, không bao giờ để bố mẹ hay thầy giáo buồn phiền thêm lần nào nữa.
Đến giờ, tôi rất tin tưởng vào bản lĩnh của con trai và tự hào khi con là một nhân tố, cùng đội tuyển Việt Nam mang vinh quang về cho Tổ quốc.
Tuy vậy, tôi vẫn nhắc nhở con, không được tự mãn, sa đà vào việc khác mà bỏ bê tập luyện, làm sa sút phong độ. Chiến thắng là của chung mọi người, không phải của riêng ai’, ông Thắng nói.
|
Bố mẹ cầu thủ Đoàn Văn Hậu. |
Mặc dù con trai nổi tiếng, được nhiều người tung hô, săn đón nhưng vợ chồng ông Thắng, bà Nụ vẫn giữ nếp sống giản đơn, sống trong căn nhà cấp 4 rộng chưa đầy 60m2, cấy hai sào ruộng, chăn nuôi thêm đàn gà.
‘Trước ông nhà tôi nuôi 5 con bò, ba năm nay, thấy sức khỏe bố yếu, Hậu và anh trai bảo bố mẹ bán đi.
Con xa nhà từ nhỏ nhưng rất tình cảm, trời lạnh, con đều gọi điện nhắc nhở bố mẹ mặc ấm. Mỗi lần con về, tôi mổ gà, nấu đủ món nhưng Hậu chỉ thích ăn cơm dưa cà, rau củ’, bà Nụ kể thêm.
( C. H sưu tầm)