NHỚ ƠN TIÊN TỔ
Ven bờ sông Đuống sóng reo
Phù sa lắng đỏ mái chèo ngược xuôi
Địa linh dấu tích ngàn đời
Di sản tiên tổ giũa trời miền quê
Kinh Dương Vương sóng vỗ về
Đền Âu Cơ ở bên đê gió lồng
Xưa sinh bọc trứng tiên rỗng
Thành trăm con - lập non sông nước nhà
Cháu con tiếp bước ông cha
Vua Hùng dựng nước nở hoa thái bình
Rạng ngời non nước quê mình
Sáng danh dân tộc nghĩa tình núi sông
Kiên trung con lạc cháu hồng
Tâm trong đức sáng cha Rồng mẹ Tiên
Ngàn năm dân thịnh nước bền
Hàng bia tiến sĩ ghi tên sử vàng
Trống đồng chim Lạc vẻ vang
Cánh cò cánh vạc bản làng vào thơ
Con đường chính nghĩa mộng mơ
Bác Hồ giữ nước hoa cờ thắm tươi
Tuyên ngôn vang vọng ngàn đời
Làm theo lời Bác đất trời vẹn nguyên
Biển khơi tấp nập tàu thuyền
Thủ Đô nhộn nhịp, mọi miền tươi xanh
Nước non gấm lụa như tranh
Hồn quê dân tộc đã thành ca dao
Cho dù đi nẻo phương nào
Có đâu bằng được ngọt ngào hương quê
Ngàn năm tình nghĩa tràn trề
Ơi người xa sứ nhớ về quê hương
Tháng ba giỗ tổ Hùng Vương
Mồng mười tôn kính dâng hương đền Hùng
Việt Nam ca khúc anh hùng
Bác Hồ gương sáng soi chung người người
Núi sông trời đất xuân tươi
Công ơn tiên tổ đồi đời tạc ghi...
LA ĐÀ NGÀY XUÂN
Ngày xuân bịn rịn đông đi
Nắng vàng đưa tiễn mây chì về xa
Hây hây nụ nở môi hoa
Giọt sương lóng lánh như là mắt em
Đào Mai đua sắc bên thềm
Lay phay ngọn gió vuốt mềm lá xanh
Tiếng chim ríu rít ngọt lành
Em đi ngày hội thoáng thành dáng tiên
Mùa xuân sinh nở mọi miền
Lộc vươn chồi biếc thiên nhiên ôn hòa
Quan Họ em rót lời ca
Rượu Vân em chuốc la đà ...ngày xuân
ĐÔI TA
(Thơ họa)
Say mèm rượu nếp mật ong pha
Em chuốc tôi say thật dễ mà
Ngây ngất thẫn thờ nhìn cánh bướm
Ngả nghiêng lảo đảo trông môi hoa
Em như tố nữ đàn đêm trước
Tôi tựa trai tơ múa ngày qua
Đã gặp nhau lâu tình bốc lửa
Dễ ai đã đước bằng đôi ta !!!
QUÊN
Bây giờ nhớ ít quên nhiều
Cầm đồ cất sáng mà chiều quên ngay
Sự đời quên lãng như mây
Riêng em anh chẳng có ngày nào quên
ĐÓN XUÂN
Đường làng cứng hóa bê tông
Nhà văn hóa sáng đèn lồng cờ hoa
Truyền thanh vang vọng khúc ca
Quê hương áo mới nhà nhà đón xuân
BÓNG MẸ
Trăng gầy ôm bóng mẹ tôi
Còng lưng cây lúa bờ sôi đồng vàng
Dầu mưa dãi nắng trang trang
Chống hai Đế Quốc ,mơ màng ngày xuân
Rạn dày nứt nẻ bàn chân
Gánh con sơ tán bao lần mẹ ơi ?
Chân chim đuôi mắt rối bời
Mà sao ấm áp những lời mẹ ru
Chênh chao qua chặng xuân thu
Hanh hao đông lạnh đau nhừ khớp xương
Con qua một thuở chiến trường
Càng thương kính mẹ trên đường mưu sinh
Còn vương ánh mắt giếng đình
Còn câu hát cổ tang tình ngân nga
Còn đâu tiếng nói mẹ ta
Mây bay cánh hạc xa xa cuối trời
PHÚ YÊN KIÊN CƯỜNG
Nước lui rồi ! Phú Yên ơii !
Mà lòng ta vẫn bời bời mênh mông
Lọ tương hũ gạo trôi dòng
Nhà xiêu tường đổ teo tong giường nằm
Vài ba lũ lụt một năm
Đã xơ càng xác ,con tằm kiệt tơ
Màn trời chiếu đất vật vờ
Tấm lòng cứu trợ đỡ ngo ngẩn lòng
Chân trời còn áng mây hồng
Hải âu tung cành biển đông sóng cường
Ngàn năm đất mẹ quê hương
Phú Yên muôn thuở kiên cường Phú Yên !