CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN TẤT ĐÌNH VÂN
HỘI TRƯỜNG SƠN THUẬN THÀNH - BẮC NINH
DƯỜNG NHƯ
Dường như hơi ấm từ Xuân
Hương loang ngan ngát sát gần bên anh
Hoa cười mắt lá mở xanh
Ngõ mình lạc giữa ngọt lành ngày Xuân
BÊN HẦM LÀM THƠ
Bây giờ bạn ở nơi nao?
Trường Sơn rừng núi chỗ nào bạn ơi ???
Bạn là đồng đội bên tôi
Hầm hào khói lửa còn ngồi làm thơ
Gửi hồn sông núi mộng mơ
Lời thương câu nhớ tiếng tơ tiếng tình
Niềm tin rực rỡ bình minh
Hẹn ngày đi hội sân đình hát đôi
Quê hương hội đã mở rồi
Mà nay bạn vẫn phương trời xa xăm
Chiều quê ký ức mưa dầm
Nhớ thương bạn vẫn bên hầm làm thơ
LẠC TRONG KÝ ỨC
Lạc trong ký ức yêu thương
Bóng trăng cô gái mở đường Trường Sơn
Lửa bom đạn cháy chập chờn
Tiếng cười san núi mát cơn gió Lào
Mở đường bạt dốc đèo cao
Phá bom cắm mốc đường vào đường ra
Mét đường là một bài ca
Mồ hôi xương máu nở hoa núi rừng
Chiến công nối tiếp lẫy lừng
Cung cầu đáp ứng tưng bừng quân ca
Chiến tranh giờ đã dần xa
Xôn xao kỷ niệm như là đâu đây
NGƯỜI DƯNG
Lung linh ảo ảnh trang đài
Nao nao ký ức nhớ hoài bóng xưa
Dao cau lúng liếng đong đưa
Nụ hôn thầm lặng vẫn chưa hẹn thề
Nhịp cầu dải yếm đam mê
Thời gian mòn mỏi trôi về xa xăm
Hằng đêm mơ mộng âm thầm
Người xưa còn có ướt đầm tứ thân ???
Chiêm bao ngây ngất hương xuân
Cỗi mơ in dấu bàn chân xa mờ
Bến xưa thuyền đã sang bờ
Để mình ta đến bây giờ... người dưng.
THOÁNG NHƯ
Sắc hương đua quện quanh người
Sen hồng môi thắm nụ cười càng tươi
Thoáng như tiên ở trên trời
Dáng trần để xuống kiếp người thì xuân
CHIỀU VỀ
Chiều về đau đáu trông non
Trường Sơn năm tháng hao mòn dấu chân
Máu xương thấm đất xanh ngần
Nở hoa non nước mùa xuân vĩnh hằng
HOÀNG HÔN
Hoàng hôn lơ lửng cánh diều
Tiểu đồng sáo trúc vọng chiều quê hương
Mãi còn một thuở vấn vương
Chênh chao lem lấm đoạn đường mưu sinh
Hội mùa em hát trúc xinh
Cái ngày soi bóng giếng đình chung đôi
Nụ cười em hút hồn tôi
Hương xuân ấm áp đôi môi ngỡ ngàng
Bóng em lộng bóng trăng vàng
Trên đồng cấy lúa những hàng mạ xanh
Ánh trăng lấp lánh xung quanh
Đã mơ ngày gặt ngọt lành cơm quê
Hoàng hôn tím đậm chiều về
Nghe hàng cây hát gió vê nhịp đàn
Nhớ ngày đánh đuổi giặc tan
Nhớ em cô gái chứa chan tình đời,,,
BÓNG MẸ
Trăng gầy ôm bóng mẹ tôi
Còng lưng cây lúa bờ sôi đồng vàng
Dầu mưa dãi nắng trang trang
Chống hai Đế Quốc ,mơ màng ngày xuân
Rạn dày nứt nẻ bàn chân
Gánh con sơ tán bao lần mẹ ơi ?
Chân chim đuôi mắt rối bời
Mà sao ấm áp những lời mẹ ru
Chênh chao qua chặng xuân thu
Hanh hao đông lạnh đau nhừ khớp xương
Con qua một thuở chiến trường
Càng thương kính mẹ trên đường mưu sinh
Còn vương ánh mắt giếng đình
Còn câu hát cổ tang tình ngân nga
Còn đâu tiếng nói mẹ ta
Mây bay cánh hạc xa xa cuối trời
Nguyễn Tất Đình Vân