DƯ ÂM VÀ CUỘC SỐNG
( Kính tặng linh hồn Nhạc sỹ
Nguyễn Văn Tý)
Trịnh Huỳnh Đức
Đêm trước tôi mơ
Ông đang ôm đàn
Dệt muôn tiếng tơ...
Hôm nay
Cả nước bất ngờ
Ông thành người thiên cổ!
Bài hát Dư âm
Ngân vang
Dòng người trầm ngâm
Lặng lẽ
Tiễn biệt
Người nhạc sỹ tài hoa.
Cháu theo Bác đi xây hồ Kẻ Gỗ
Về Bến Tre chiêm ngưỡng những hàng dừa
Chịu bao nắng mưa
Nuôi chùm con từ sữa
Lọc trong đất cát
Lấy ngọt lành
Lẳng lơ!
Cháu thăm Hà Tĩnh lúc còn thơ
Rộn ràng khúc tráng ca
Người đi xây hồ Kẻ Gỗ
Nước ngọt xuôi về đậm đà
Cõng nặng phù sa
Ôi! Âm hưởng ân tình
Đất và Người Hà Tĩnh
Mãi ngân vang!
Dư âm
Bài tình ca tuyệt đỉnh
Không phải của riêng nhạc sỹ
Người con gái tuổi trăng tròn ấy
Một phụ nữ đất Quỳnh Lưu
Đẹp nhất
Đã chồng con vẫn ra trận
Đánh quân thù!
Ông tránh mặt nhìn ư
Khi gặp lại ở Thừa Thiên
Vì cả hai bận việc
Phải cảm thông thôi
Lại tiếp tục lên đường
Giặc đang hoành hành khắp Miền Nam
Hãy cứ yêu
Hãy đợi
Cứ chờ
Cuộc sống trong chiến tranh
Khốc nghiệt có ai ngờ!
Những ngày này
Tôi không muốn làm thơ
Nước mắt
Rưng rưng
Nhớ ơn người Nhạc sỹ nhân dân
Thuở trẻ đẹp trai
Hai má lúm đồng tiền.
Giờ ông đã thành tiên
Những bài hát của ông
Làm cuộc đời
Thêm đáng sống
Ôi Dư âm
Xao động triệu triệu
Trái tim người!
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 28-12-2019