Chùm thơ của Trần Thanh Xem, Trà Vinh

Ngày đăng: 09:07 24/10/2020 Lượt xem: 724
CHÙM THƠ CỦA TRẦN THANH XEM, TRÀ VINH
 
 
MƠ VỀ HÀ NỘI
 
Ta ngồi mơ tưởng thu Hà Nội
Lá bàng bay theo gió khẽ đưa vèo
Mặt nước Hồ Gươm long lanh như ánh mắt
Nắng Ba Đình trải nhẹ mái tường rêu.
 
Hà Nội ơi, ba sáu phố phường ta khát đến
Vẻ đẹp mộng mơ như bức tranh hiền
Phố mọc lô nhô tân và cổ điển
Trĩu nặng lòng người đất văn hiến nghìn năm.
 
Phương trời Nam ta đón mùa thu chín
Nhìn chim bay về Bắc, vọng Hà thành
Nước sông Hồng dạt dào như sữa mẹ
Cho ta đắm mê tắm mát nhặt phù sa.
 
Sẽ một ngày mùa thu tỏa nắng
Ta tìm về miền đất của thiêng liêng
Nghe Hồ Tây sóng hát êm đềm
Bến bờ lạ lòng ta xao xuyến.
 
Ôi, Hà Nội
Trái tim hy vọng
Dáng vóc trong ngần
Mùa thu lá rơi.

 
 
ĐƯA CON ĐI THĂM BIỂN
 
Con yêu!
Cha sẽ đưa con ra thăm biển
Nơi gió lộng tứ bề
Điệp trùng sóng vỗ
Ở đó
Con được tự do bay nhảy
Thả hồn những ước mơ xanh
Biển cả mông mênh
Vô bờ bến
Con tha hồ tắm mát
Vẫy vùng dưới làn nước mặn
Nghe hơi thở Đại dương dào dạt
Truyền lửa khát khao.
 
Con khát vọng gì
Hãy tâm tình cùng biển
Biển sẽ hóa phép thần tiên
Đưa giấc mơ con vào vũ trụ.
 
Ngày sau lớn khôn
Con sẽ tự hào biển cả
Nơi muôn sóng rầm rì
Ru con giấc mộng bình yên.

 
 
NƠI ĐẸP NHẤT TRẦN ĐỜI
 
Ta tự hỏi
Nơi nào đẹp nhất
Chốn phồn hoa rực rỡ ngựa xe
Ta lạc bước vào trái vui
Nếm quả ngọt kiếp người xứ lạ
Đã thành nơi ta lưu trú
Nhưng than ơi
Ta thèm mùi rơm rạ
Phảng phất chiều về
Khói lam mờ quyện mái nhà nghi ngút
Ấm áp tình quê
Ta thèm hương bún nước lèo
Đặc sệt mùi xứ sở
Đêm trăng trong ngan ngát hoa cau
Khơi gợi dây trầu quấn quýt.
 
Phố thị no đầy
Lòng ta sao tẻ lạnh
Chỉ quê hương
Nặng trịch tình thương
Nơi mẹ ta sớm chiều mong mỏi
Thành pha sương mái tóc
Cha ta làm ra hạt thóc
Nuôi ta lớn khôn đi qua những dặm trường
Ôi, hồn quê quanh quẩn
Cho ta thèm ôm trọn vòng tay.
 
Giờ ta hiểu rồi
Cắt rốn chôn nhau
Là nơi đẹp nhất trần đời
“Sông có thể cạn, đá có thể mòn”
Quê hương mãi là bến neo nguồn cội.

 
 
TÌM EM GIỮA MÙA MƯA LŨ
 
Anh về tìm em giữa ngày mưa tầm tã
Gió rít từng hồi
Đất trời chìm trong u tối
Cây me bên đường nghiêng ngả
Nước dâng lai láng
Một vẻ hoang tàn
Nhưng em đâu?
Anh nháo nhác nhìn quanh đó
Chỉ còn trơ căn nhà chìm trong mưa lũ.
 
Trời mùa này gây giông bão ập về
Mưa trút, nước lên
Xóm nhỏ buồn hiu, cô lẻ.
 
Anh đứng thẫn thờ
Mắt ủ dột ngó về tứ phía
Mưa vẫn sa
Nước ngập cứ bủa vây
Chắc em rời làng đi né lũ
Chờ một ngày mưa thuận gió hòa
Em lại quay về
Mặc chiếc áo hồng mới
Tân sửa mái nhà xưa.

 
 
ĐÊM TẠ TỪ
 
Lời tạ từ trong đêm
Mai vẫy chào khoảng trời thơ mộng
Rời ghế Nhà trường mình ra đi
Hai mái đầu xanh mang lý tưởng.
 
Anh khăn gối, ba lô
Vào ngũ
Theo lời nước non tâm tư thầm nhủ
Tráng trai thỏa chí tang bồng.
 
Em bịn rịn cha già, em dại
Ngỡ ngàng chân đậu lại Giảng đường
Nghề tương lai dấn thân thử thách
Mai mốt vào đời đựng túi hành trang.
 
Đêm tạ từ dưới tán bằng lăng
Nơi kỷ niệm đợi chờ mưa nắng
Anh chưa nói hết, lòng còn chín đỏ
Tóc em buồn lệ đẫm mi cong.

 
 
ĐÊM BIÊN GIỚI
 
Đêm biên giới gởi hồn về hậu tuyến
Bên góc nhà tóc mẹ trắng như bông
Dáng lom khom miệng nhai trầu bỏm bẻm
Mắt ướt mèm mòn mỏi đợi tin con.
 
Đêm biên giới gửi hồn về hậu tuyến
Vườn sau nhà xơ xác cỏ mọc hoang
Thiếu đôi tay vun vén những thân dừa
Đất bạc màu sạn chai mùa nước mặn.
 
Đêm biên giới đứng canh, trời bát ngát
Ánh sao vàng nhấp nháy trong đêm
Anh với hái giấu sao vào túi áo
Ngày tương phùng len lén biếu tặng em.
 

Trần Thanh Xem
Giáo viên trường THCS thị trấn Tiểu Cần, huyện Tiểu Cần, tỉnh Trà Vinh.
Số điện thoại: 0359795262

tin tức liên quan