THANH TÙNG, ĐÀ NẴNG
HOẠ 10 BÀI THƠ CỦA HỒ VĂN CHI.
Bài xướng 1: CẢM TÁC XUÂN
Lộc biếc vươn cành giỡn gió xuân
Muôn hoa khoe sắc, đẹp vô ngần!
Cờ bay phấp phới, thuyền ra biển
Trống dục rộn ràng, hội múa lân
Trung dũng kiên cường vì Tổ quốc
An sinh xã hội hợp lòng dân.
Đồng tâm hiệp sức ta xây mộng
Há phải cầu xin Phật, Thánh, Thần!
2014 .HVC.
Bài hoạ 1: XUÂN
Mắt lá đưa tình liếc nắng xuân
Cườm sương lúng liếng hạt trong ngần
Trà thơm ướp đợi nghênh bằng hữu
Rượu quý ủ chờ tiếp lý lân
Rộn rã anh bày mưu giữ nước
Râm ran chị hiến kế an dân
Hàn huyên đón Tết nâng ly chúc
Khai bút đầu năm tứ có thần.
2016. Th.T.
Bài xướng 2: HOA SEN
Bông khoe hồng thắm, ngó vươn nhanh.
Dáng đứng cao cao, chẳng nhánh cành.
Bên vực, thẳng ngay không uốn lượn.
Gần bùn, thanh bạch chẳng hôi tanh.
Chang chang tiết hạ, hoa càng thắm.
Nắng nóng ngày hè, lá vẫn xanh.
Thuyền lướt nhẹ tênh, tay hái vội,
Dăm bông sen thắm tặng tình anh!
2014. HVC
Bài hoạ 2: HOA SEN
Nhụy vàng, cánh trắng, ngó lên nhanh
Đơn độc vươn cao chỉ một cành
Vóc ngọc giữ bùn không chút bẩn
Thân ngà bám đất chẳng mùi tanh
Hoạ mi- bục đứng gương sen hót
Chàng nhái- võng nằm chiếc lá xanh
Thoang thoảng hương thơm dâng cõi thế
Quốc hoa phát tiết nét tinh anh.
2016. Th.T.
Bài xướng 3: SƠN TRÀ
Núi nhìn xuống biển, biển càng xanh.
Sóng cuộn mênh mông tựa bức thành.
Thác nước, vui chân người thiếu nữ.
Bãi Tiên, thỏa mắt khách du hành.
Cây cao, ríu rít chim tìm tổ.
Suối mát, leo nheo khỉ chuyển cành.
Cổ thụ ngàn năm lưu sự tích.
Sơn Trà, thắng cảnh đã lừng danh.
2004. HVC
Bài hoạ 3: NÚI SƠN TRÀ
Biển ôm chân núi nước trong xanh
Một dãy uy nghi tạo luỹ thành
Suối đá, gió reo mây uốn lượn
Tiên Sa, sóng vỗ Bụt vi hành
Bằng lăng tán rộng chim vầy tổ
Dủ dẻ đưa hương nụ ẩn cành
Dáng đứng canh trời lưu thắng tích
Mắt thần bám biển được vinh danh.
Năm 2016. Th.T
Bài xướng 4: BIỂN VẮNG
Sương mờ, biển vắng, gió mênh mang
Xe cát làm chi hỡi dã tràng
Đá chúm chím môi chờ sóng bạc
Người lim dim mắt đón trăng vàng
Mong thu khoan đến, khoan se sắt
Để hạ vẫn đương, vẫn rộn ràng
Mong bóng ai hoài mà chẳng thấy
Màn đêm buông xuống, nhớ mênh mang
2014. HVC
Bài hoạ 4: BIỂN CHIỀU
Chân trời lồng lộng gió mơn man
Đếm cát thương công chú dã tràng
Mây xám che nghiêng tia nắng ấm
Ráng hồng chuốt mỏng sợi tơ vàng
Nồm như gạ gẫm, hôn nhè nhẹ
Sóng cũng đưa duyên, đẹp rỡ ràng
Con tàu no cá trôi chầm chậm
Be thuyền dỡn nước cứ mơn man.
2016. Th.T
Bài xướng 5 : CÒN VƯƠNG TƠ LÒNG
Trông vời quê mẹ, khuất chân mây
Xa chốn thân thương những tháng ngày
Mắt vọng chim bay về hướng ấy
Lòng mong gió thoảng lại nơi đây
Còn thương cảnh mẹ lòng mong đợi
Vương vấn nỗi mình lúc tỉnh say
Tơ buộc duyên tằm ai thấu tỏ
Lòng luôn nặng trĩu chữ “quê” này!
2014. HVC
Bài hoạ 5: TƠ LÒNG
Chiều chiều ra ngõ ngó chòm mây
Đất khách miên man nhớ những ngày
Chinh chiến chia phôi từ dạo trước
Hoà bình lập lại để giờ đây
Ân tình trĩu nặng trong khi ngủ
Kỷ niệm hiện hình cả lúc say
Hình bóng mẹ già nơi cố lý
Trông con chưa ráo vết thương này.
2016. Th.T
Bài xướng 6: CÁNH VÕNG TRƯỜNG SƠN
Tựa chiếc thuyền con, nhuốm gió sương
Đung đưa gợi nhớ cảnh quê hương
Nâng niu giấc ngủ qua đêm lạnh
Gìn dưỡng đôi chân vượt dặm trường
Một mảnh trăng liềm, tràn cảm xúc
Hai đầu đất nước, nặng tình thương
Rời xa cuộc chiến nhiều năm tháng
Nghĩ đến ngày xưa lại vấn vương.
2015. HVC
Bài hoạ 6: NHỚ QUÊ
Ròng rã một đời gội tuyết sương
Đêm nằm thổn thức cảnh ly hương
Mất nhà mất cửa nhiều trăn trở
Biệt xóm lìa quê lắm đoạn trường
Bè bạn ngày xưa da diết nhớ
Ân tình năm cũ dạt dào thương
Tính ra cũng đã năm thập kỷ
Lâu lắm sao lòng cứ mãi vương.
2016. Th.T
Bài xướng 7: BÁM BIỂN
Đoàn tàu rộn rã hướng khơi xa
Về phía bình minh, có đảo nhà
Rạng rỡ mây hồng lồng mặt nước
Dập dờn sóng đỏ tỏ màu da
Thong dong đánh bắt đàn tôm cá
Cảnh giác phòng trông lũ ác tà
Vững dạ chắc tay dù bão tố
Đồng lòng gìn giữ biển ông cha.
2015. HVC
Bài hoạ 7: BIỂN QUÊ HƯƠNG
Canh cánh bên lòng chuyện Đảo xa
Hoàng, Trường Sa đó, mái hiên nhà
Giữ gìn lãnh thổ nhiều dân tộc
Bảo vệ chủ quyền một sắc da
Lời hứa kề vai vang biển rộng
Câu thề sát cánh thấu trăng tà
Dầu sôi lửa bỏng lòng luôn nhớ
Mình tự dặn mình, tiếp bước cha.
2016. Th.T
Bài xướng 8: NGŨ HÀNH SƠN
Thủy Hỏa Mộc Kim Thổ tuyệt vời!
Rộng lòng đón khách đến thăm chơi
Huyền Không kỳ bí thơm hơi đất
Âm Phủ ảo huyền thoảng gió khơi
Thỏa mắt vọng trông làn sóng biển
Đắm lòng chiêm ngưỡng áng mây trời
Nghệ nhân khéo thổi hồn cho đá
Non Nước, danh truyền khắp mọi nơi.
2014. HVC
Bài hoạ 8: NGŨ HÀNH SƠN
Hành Sơn năm ngọn núi cao vời
Du khách xa gần dạo bước chơi
Sáng tách cà phê- lời của đá
Chiều ly bia lạnh- nhạc trùng khơi
Chùa chiền nghiêm cẩn, nơi cầu Phật
Bài vị hiển linh, chốn tạ trời
Kẻ đến người đi đều mãn nguyện
Tiếng lành đồn vọng khắp nơi nơi.
2016.Th.T
Bài xướng 9: ĐI CẤY
Nông vụ tấn thì, phải ráng công
Quản chi nắng hạ với hanh đông
Gà vừa cất tiếng liền ra ruộng
Cỏ hẵng đẫm sương đã xuống đồng
Nước đục khôn soi khuôn mặt ngọc
Trời trong dễ sém tấm lưng ong!
Ngày đêm canh cánh niềm mơ ước
Mưa thuận gió hòa lúa trĩu bông.
2015. HVC
Bài hoạ 9: NGHỀ NÔNG
Làm ruộng là nghề phải gắng công
Đâu nề bấc lạnh với mưa đông
Nhiều khi đêm xuống còn cày ruộng
Lắm lúc trăng lên vẫn lội đồng
Gom ít thành nhiều như cái kiến
Hì hà hì hục tựa thân ong
Ngày qua tháng lại lo ngay ngáy
Nở bụng mừng khi lúa nặng bông
2016. Th.T
Bài xướng 10: MỘT THOÁNG SA PA
Nghiêng nghiêng sườn núi những tầng thang,
Lớp lớp vòng cung, đẹp ngỡ ngàng!
Đá xếp nên bờ, phô vách dựng,
Dốc san thành ruộng, trải nền ngang.
Mưa xuân trắng rộ rừng ban trắng,
Nắng hạ vàng tươi thảm lúa vàng.
Tạm biệt Sa Pa lưu luyến mãi,
Về xuôi, lòng vẫn nhớ mênh mang.
2015. HVC
Bài hoạ 10: THƠ SA PA
Thiên nhiên ký hoạ những hình thang
Bậc nhất nên thơ cảnh núi ngàn
Thẳng tắp bờ kè nên vách phẳng
Thấp cao bậc ruộng tạo viền ngang
Khăn choàng buổi sớm màu nhung trắng
Áo khoác ban trưa thảm lụa vàng
Một thoáng Sa Pa vào bộ nhớ
Ra về trong dạ cứ miên man.
2016. Th.T
Tác Giả: Thanh Tùng (Phạm Thị Mai), 1945
Quê: Điện Bàn, Quảng Nam
Thường trú: 132 Ngũ Hành Sơn, Đà Nẵng
Đt: 0909903114
Hội viên Hội Nhà văn Thành phố Đà Nẵng.
|