Thơ Phạm văn Việt

Ngày đăng: 09:34 17/05/2022 Lượt xem: 259
----------------------- 

Thơ Phạm văn Việt

MỎNG MANH
 
Mỏng manh vạt nắng giữa đông
Khiến bao người vẫn phải mong đợi hoài
 
Mỏng manh một giọt sương mai
Khiến bao cây cỏ muốn cài làm duyên
 
Mỏng manh một ánh trăng xuyên
Khiến bao tim trẻ gợi miền nhớ thương
 
Mỏng manh mạng nhện ven đường
Khiến bao ong bướm vẫn thường chết khô
 
Mỏng manh ngọn gió ven hồ
Khiến bao lớp sóng nhấp nhô thẹn thùng
 
Mỏng manh một dóa phù dung
Khiến bao kẻ ngố phải cùng thở than
 
Mỏng manh một kiếp hồng nhan
Tình yêu chóng đến mau tàn xót xa
 
Mỏng manh nhất phận tuổi già
Khi con cái nỡ quên ta sinh thành!

08/5/2022



VÀO HÈ…

Vươn mình sớm dậy vẫm còn mơ
Đã thấy bình minh gọi bất ngờ
Gió nhẹ như còn đang lưỡng lự
Sương mờ tựa vẫn cố thờ ơ
Ngô vừa kết hạt phơi đầy ruộng
Lúa đã vào bông phủ kín bờ
Ngắm cảnh quê tràn căng nhựa sống
Đau lòng nhớ thuở xóm gầy xơ!

Hưng Yên, 06/5/2022
 
MONG EM
 
Mong em mãi mãi xuân tươi
Để luôn nhắc nhở người đời nhớ thêm
Tội gì ngồi khóc bên thềm
Cứ vô tư tựa êm đềm tuổi thơ.
 
Ai không có lúc dại khờ
Cũng không ai muốn lặng lờ buông trôi
Ai không có lúc đơn côi
Vẫn đầy tình nghĩa giữa nơi xón làng
 
Mặc cho tóc nhuốm nắng vàng
Hết hè sẽ có dịu dàng mùa thu
Đừng để rét cóng lời ru
Đời đâu chỉ có mây mù mưa bay!
 
Con thuyền chèo lái vững tay
Hãy quên đi những tháng ngày ngu ngơ
Cứ vui bơi giữa biển thơ
Vượt qua sóng cả cặp bờ bình yên.

04/5/2022

Phạm văn Việt
Hội viên Hội VHNT Trường Sơn VN

 
tin tức liên quan