Thơ Nguyễn Tất Đình Vân
Ngày đăng:
11:10 11/05/2023
Lượt xem:
128
Thơ Nguyễn Tất Đình Vân
HUYỀN THOẠI
Ngày quê kim chỉ khâu may
Trường Sơn cuốc xẻng sần tay vá đường
Cho xe không kính chẳng gương
Chở chuyên vào tuyến tiền phương đêm ngày
Đi Ô Xin úa cỏ cây
Hồn người cũng héo từ đây ai lường
Thân khô gầy guộc phô xương
Biết đâu may rủi quê hương mai về...
Đồng đội sống chết cận kề
Hẹn nhau thống nhất ... ngày về quê hương
Anh còn thấm máu con đường
Em còn cơm vắt đói nhường cho nhau
Suối sông bắc những cây cầu
Nước reo sóng vỗ cọc sâu mốc ngầm
Nắng mưa trôi chảy tháng năm
Trăng nghiêng đầu võng bên hầm chơi vơi
Núi rừng bom đạn tả tơi
Có người bỗng khuất bóng nơi chiến hào
Áo quần mảnh vắt cây cao
Bao người lặng lẽ lạc vào thinh không?
Hoàng Cầm bếp ủ than hồng
Bài ca " nổi lửa" cơm nồng nàn sôi
Một thời lửa khói bời bời
tiếng bom đạn nhỏ...nghe lời hát vang
Chiến công tô thắm sử vàng
Trường Sơn huyền thoại ... vẻ vang nước nhà.
ANH ƠI
Anh ơi nằm lại núi sông
Trường Sơnn trời đất mênh mông thế này
Chỉ rừng những núi cùng cây
Cá tăm bằn bặt tháng ngày sông trôi
Anh ơi xuân đã đến rồi
Anh mang tuổi trẻ đến nơi không về
Ôm theo cả những hẹn thề
Cùng bao đồng đội giữa bề khói sương
Anh đi để lại nhớ thuơng
Hiến dâng Tổ Quốc máu xương đời mình
Lời anh em nhớ đinh ninh
Mà nay vẫn cứ bóng hình biệt xa
Anh ơi nay ở quê nhà
còn bao nhiêu nỗi xót xa… ngóng chờ...
Đêm nằm những mộng cùng mơ
Bóng anh ... rừng núi... xa mờ mây mưa
Nguyễn Tất Đình Vân
Hội viên Hội VHNT Trường Sơn
tin tức liên quan