Chùm thơ của Hồ Văn Chi, Đà Nẵng. Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Trường Sơn

Ngày đăng: 06:14 21/03/2019 Lượt xem: 703
CHÙM THƠ CỦA HỒ VĂN CHI
 
CON VỀ QUÊ BÁC
Con về quê Bác giữa mùa sen
Lá mượt, hoa tươi...rợp đất phèn
Dưới nắng chang chang phô nhụy thắm
"Ơi hoa sen đẹp của bùn đen!"  (*)
 
Ba gian nhà trống, thật thân quen
Như nếp nhà quê khắp mọi miền
Khung cửi đơn sơ lưu dáng Mẹ
Án thư còn vẳng tiếng Cha truyền
 
Con về quê Bác, đất Kim Liên
Nơi đã sinh ra bậc thánh hiền
Vì nước vì dân Người quyết chí
Đi tìm chủ nghĩa Mác- Lênin
 
Theo Bác, toàn dân đã đứng lên
Diệt quân xâm lược, phá gông xiềng
"Tự do cho mọi đời nô lệ"    (*)
Dựng nước Việt Nam mãi vững bền.
 
Về đây thêm sáng, vững niềm tin
Chân lý như là lẽ tự nhiên 
Học Bác trong bao điều giản dị
Như hương sen tỏa ngát hồ sen.
 
-------------------------
(*): Thơ Tố Hữu
 
CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ!
Đường Trường Sơn! Có một thời như thế!
Muôn xẻng tay xẻ núi...để xe qua
Ghép nứa, bương...thành những chuyến phà
Trường Sơn Đông-Trường Sơn Tây - Bản trường ca bất hủ!

Ta bên nhau, bao đêm dài không ngủ
Ngầm chưa thông, thấp thỏm lũ đầu mùa!
Anh dưới sông, lo em trực trên "cua"
Bom nổ chậm... không biết giờ nào sẽ...!

Có một thời, chúng ta đều rất trẻ
Chuyện tử sinh cứ nhẹ đến nao lòng!
Bởi vì sao? Em có nhớ không?
Bởi khi đó, ta cùng bao đồng chí...

Sứ mệnh thiêng liêng, mở đường chống Mỹ
Cho xe qua, đưa vũ khí tới chiến trường
Để xe về, kịp chở các chiến thương
Để gạo, thuốc...từ hậu phương nhanh về từng căn cứ...

Bao tấm gương không đắn đo sinh tử
Cắn ngón tay viết nên chữ "Quyết tâm!..."
Cùng lăn bom ra khỏi đường ngầm
Cho đoàn xe rì rầm ra phía trước...

Lái ca-nô vèo vèo trên mặt nước
Nhử bom từ trường...truy điệu trước khi đi!
Máy ủi... ủi bom, nào có sá gì!
Bao liệt sĩ tên ghi cùng trọng điểm!

Bao hy sinh có ai hề đong đếm 
Mặc cây rừng quyến luyến những anh linh 
Nên lá đỏ xưa, nay ngày một thêm xanh 
Để Đường Trường Sơn mãi mãi là tuyến đường huyền thoại! 
 
MƠ VỀ THẠCH HÃN
" Thuyền lên Thạch Hãn ơi chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm..."  (1)

 
Lời ai day dứt tháng năm
Trong mơ, tôi trở lại thăm nơi này...
Một vùng cỏ cháy lắt lay
Khói bom lãng đãng giăng dày mặt sông

Dậy trời tiếng thét xung phong
Bom vùi, pháo dập...nhuốm hồng bùn non!
Linh thiêng, hỡi những linh hồn
Hoà trong sóng nước vỗ dồn ngàn năm! (2)
Mênh mang, hỡi ánh trăng rằm
Hãy soi sáng tới chỗ nằm các anh
Sông ơi, xin chớ trôi nhanh
Dập dờn sóng nước, dập dềnh đò đưa
Hoà cùng gió thoảng rặng dừa
Ru các anh ngủ say sưa tháng ngày...
 
Hết rồi, cỏ cháy lắt lay
Hết rồi, bom đạn đan dày mặt sông!
Hàng dừa soi bóng xanh trong
Các anh yên giấc giữa dòng bình yên!
 
-----------------------------------
(1): Thơ Lê Bá Dương
(2): Ý thơ Lê Bá Dương

 
 
 
HUYỀN THOẠI TRUÔNG BỒN
 Về đây kính viếng hương hồn
Mười ba dũng sỹ Truông Bồn năm xưa
Đội bom Mỹ, đội nắng mưa..
Hy sinh anh dũng, tuổi vừa đôi mươi!
 
Tuyến đường xưa nhuốm máu tươi
Bom rơi, vẫn rộn tiếng cười hồn nhiên
Một thời, lớp lớp thanh niên
Hao hao dáng vẻ dịu hiền ngây thơ!
 
Hành trang là những ước mơ
Mang vào tuyến lửa...mong chờ ngày mai
Tin rằng: " khổ tận cam lai"
Ngờ đâu, bom cướp tương lai giữa chừng!
 
Ngày mai! Chưa kịp vui mừng
Sáng nay, bom dội, núi rừng chuyển lay
Vùi trong đá lở đất bay
Mười ba đồng đội... đắng cay ngậm ngùi!
 
Còn đâu, chia ngọt sẻ bùi
Còn đâu, để được đùa vui sân trường
Còn đâu, để hẹn người thương
Tuần sau đám cưới, quê hương ngóng chờ!
 
Còn đâu, để được ước mơ
Trở về với mẹ bên bờ sông Lam
Còn đâu, để giúp mẹ làm
Vồng khoai, đám mạ, gốc cam, luống cà...
 
Thời gian tuy đã lùi xa
Nhưng thiên huyền thoại mười ba anh hùng
Vẫn vang mãi giữa mông lung
Ngàn thông réo rắt khúc hùng tráng ca!
Hồ Văn Chi - Đà Nẵng
Hội viên Hội VHNT Trường Sơn



                               

tin tức liên quan