THƠ NGUYỄN TẤT ĐÌNH VÂN
TIM HỒNG
Vàng thau thử lửa một thời
Rõ rành đen trắng cõi người xưa nay
Mạnh đâu bom đạn máy bay
Chỉ lòng dũng cảm ở ngay tim hồng
Đạn bom dù có chất chồng
Lính Trường Sơn vẫn mở thông tuyến đường
Trường Sơn trăm nhớ ngàn thương
Đi vào huyền thoại còn vương vấn đời
Khói bom lửa đạn ngút trời
Chặn đường tiền tuyến diết người vào ra
Trường Sơn điệp khúc quân ca
Chiến công vang dội nở hoa hòa bình.
HÁT LỜI HÀNH QUÂN
Suối trong soi bóng tình riêng
Trường Sơn cánh võng bình yên ôm người
Hoàng hôn tím đậm chân trời
Đường xe gió thoảng bời bời bụi bay...
Đường rừng qua suối đèo mây
Bom cày đạn sới đêm ngày ... vẫn thông.
Nhìn rừng nhìn núi mênh mông
Đã mơ ngô lúa gieo trồng xanh tươi...
Vẳng nghe xa có tiếng cười
Mấy chàng lính trẻ ... hát lời... hành quân.
GẶP BẠN
Gặp người đồng đội năm xưa
Vui như ruộng hạn gặp mưa ngọt ngào
Một tay anh gửi chiến hào
Tay còn ghì chặt ôm vào vai tôi...
CHIẾN HÀO TRĂNG SOI
Vượt sông ... lội suối... xuyên rừng
Qua đèo ... băng thác... trập trùng núi cao...
Đạn bom bất chợt ào ào
Trường Sơn muỗi vắt... Chiến hào trăng soi.
Nguyễn Tất Đình Vân
Hội viên Hội VHNT Trường Sơn