CCB - Quân y sỹ Kim Hương. Đến với bài thơ "Em chọn lối này" của Lê Thị Hoa
--------------------------------------------------------------
CCB KIM HƯƠNG - ĐẾN VỚI BÀI THƠ “EM CHỌN LỐI NÀY ”
CỦA TÁC GIẢ LÊ THỊ HOA
EM CHỌN LỐI NÀY
(Thân tặng các Thầy thuốc nhân ngày Thầy thuốc Việt Nam 27-2-2021)
Xưa Anh hỏi sao chọn tà áo trắng
Suốt cuộc đời thầm lặng với buồn lo
Em chót yêu từ cái tuổi học trò
Nào có phải ép o hay mơ mộng
Rất toại nguyện trong tình yêu cuộc sống
Nên tâm hồn bay bổng tận trời xanh
Mỗi vết thương người bệnh được chữa lành
Em tự hiểu mình trưởng thành thêm chút
Ngày bé nhỏ nghe kể về ông Bụt
Luôn giúp người trong giây phút hiểm nguy
Còn ngây thơ chưa hiểu hết những gì
Lớn chút nữa hiểu nghề y nhân đức
Cứ nghĩ đến là trong lòng rạo rực
Như thiên thần đang đánh thức trái tim
Chẳng phân vân suy tính hoặc kiếm tìm
Em đã chọn và lặng im phấn đấu
Lời Bác dạy" lương y như từ mẫu"
Luôn bên mình và nung nấu bấy lâu
Dù sớm khuya hay mưa nắng dãi dầu
Vẫn can đảm nghề "làm dâu trăm họ"
Nay dịch giã muôn phần trong khốn khó
Góp sức mình dù chỉ nhỏ thôi Anh
Để người dân có giấc ngủ an lành
Và lớp trẻ được học hành như trước
Nghiệp thầy thuốc ai mà không hiểu được
Tính mạng mình đánh cược với Siêu vi
Nhưng ít ai hiểu hết được những gì
Họ từng phải mất đi trong cuộc sống
Chỉ mong ước trời xanh trong gió lộng
Thế giới ngày ngày cuộc sống bình yên
Mỗi người dân không còn nỗi ưu phiền
Lo dịch bệnh cứ liên miên càn quét.
20/02/2021
Lê Thị Hoa
LỜI BÌNH CỦA CCB KIM HƯƠNG
Lê Thị Hoa- nguyên là một cán bộ đã nhiều năm làm việc trong ngành Y, vì thế nhân Ngày Thầy thuốc Việt Nam, chị đã dồn tình cảm sáng tác bài thơ EM CHỌN LỐI NÀY. Có thể coi đây là những lời tâm huyết nhất của chị với nghề và với những người đồng nghiệp đã từng phục vụ trong ngành Y.
Bài thơ viết theo thể bát ngôn (8 chữ), gồm 8 khổ thơ. Cả bài thơ là lời tự sự về sự chọn nghề và sự cống hiến hết mình xứng đáng với danh hiệu “Lương y như từ mẫu” mà Bác Hồ khen tặng.
Hôm nay Kim Hương và bạn đọc cùng đến với bài thơ mà chị Lê Hoa viết tặng những THIÊN THẦN ÁO TRẮNG bằng tất cả tình cảm của mình.
Bài thơ được mở đầu bằng khổ thơ như sự đột phá, đi thẳng vào vấn đề. Một câu hỏi thoáng vẻ ngạc nhiên, dò xét, gây ngỡ ngàng khi hỏi một cô gái trẻ có nguyện vọng chọn ngành y:
"Xưa Anh hỏi sao chọn tà áo trắng
Suốt cuộc đời thầm lặng với buồn lo"
Ai cũng hiểu đây là một nghề với sự cho đi lặng thầm, với những buồn lo vì người bệnh, cả với những vô hình xung quanh cuộc sống mỗi ngày. Phải chăng hình ảnh cao đẹp của người thầy thuốc trong tà áo trắng thanh cao đã đi vào tiềm thức của cô gái?
Ở đây tác giả sử dụng hình ảnh ông Bụt để ví với người Thầy thuốc. Một sự liên tưởng rất độc đáo bởi bàn tay những người từ mẫu như có phép mầu của bàn tay Bụt mang điềm lành tới người bệnh. Ngày nối ngày, tháng tiếp tháng, những trang bệnh án, những đơn thuốc và bao ca trực thức trắng đã tôi luyện sự cần mẫn, bền bỉ bởi em xác định đây là một nghề "làm dâu trăm họ". Mỗi ngày phải tiếp xúc với bao người bệnh và mỗi căn bệnh khác nhau, chẳng đơn giản chút nào.
“Ngày bé nhỏ nghe kể về ông Bụt
Luôn giúp người trong giây phút hiểm nguy
Còn ngây thơ chưa hiểu hết những gì
Lớn chút nữa, hiểu nghề Y nhân đức”
Từ nhận thức ban đầu trong sáng, ngây thơ ấy, cô đã yêu quý và lựa chọn nghề Y. Ước mơ được toại nguyện, cô cảm thấy yêu đời, yêu cuộc sống này vô cùng, nhất là khi cô đã trở thành một y, bác sĩ thực thụ. Khi ấy, với tài năng và bàn tay khéo léo của mình, cô sẽ chữa lành vết thương cho người bệnh, giúp người bệnh nhanh xuất viện trở về cuộc sống đời thường. Cô cảm thấy lâng lâng một niềm vui vô tận và cảm thấy như mình được trưởng thành hơn. Sự thánh thiện trong tâm hồn được thể hiện qua khổ thơ thứ tư:
“Cứ nghĩ đến là trong lòng rạo rực
Như thiên thần đang đánh thức trái tim
Chẳng phân vân suy tính hoặc kiếm tìm
Em đã chọn và lặng im phấn đấu”
Những ngày này cả nước Việt lại gồng mình chống chọi với sự quay trở lại của đại dịch Covid. Đây là loại siêu vi cực kỳ nguy hiểm, khiến cho bao cường quốc mạnh cũng phải hoảng sợ bởi số người lây nhiễm và tử vong cứ tăng theo mỗi ngày. Khi mà mọi người chọn cho mình con đường an toàn nhất, thì những Chiến sỹ áo trắng phải lao vào trận. Một mặt trận không tiếng súng, không bom rơi đạn nổ, nhưng sự nguy hiểm thật khôn lường. Bởi chỉ sơ xuất nhỏ thôi rất có thể họ sẽ bị phơi nhiễm. Và đó cũng chính là nội dung hai khổ thơ tiếp theo mà tác giả Lê Hoa muốn bày tỏ:
"Nghiệp thầy thuốc ai mà không hiểu được
Tính mạng mình đánh cược với siêu vi
Nhưng ít ai hiểu được những gì
Họ từng phải mất đi trong cuộc sống"
Người Thầy thuốc trong mặt trận chống Covid được mệnh danh là NHỮNG THIÊN THẦN ÁO TRẮNG - hình ảnh họ thật cao đẹp trong trái tim muôn triệu người hâm mộ. Họ nhận thức rằng: cơm có thể nửa bát, ngủ có thể nửa giờ nhưng luôn cống hiến sức mình bằng cả trái tim và đi bằng cả đường chân lý. Và như thế, hình ảnh người thầy thuốc sáng mãi trong muôn triệu trái tim hâm mộ.
Ở khổ thơ cuối cùng là niềm khao khát cũng như biết bao người, chỉ mong cho nước Việt nói riêng và thế giới nói chung sẽ hết sạch dịch bệnh. Để người dân trở lại cuộc sống bình an, hạnh phúc
Một bài thơ với tám khổ nhẹ nhàng nhưng đủ sâu sắc ca ngợi người Chiến sỹ áo trắng với ước mơ khát vọng trong sáng hồn nhiên tự thuở học trò. Ước mơ ấy đã theo suốt và nuôi dưỡng để tạo thành một người thầy thuốc mang đủ phẩm chất cao đẹp: Hồng và Chuyên.
Tác giả dùng thể thơ bát ngôn câu từ mộc mạc, giản dị cả bài tuân thủ theo niêm luật bằng trắc, áp dụng đủ vần lưng và vần tiếp, gây sự chú ý của độc giả ngay từ câu đầu bởi đọc câu thơ như có nhạc. Bài thơ đã chạm vào tầng cảm xúc của Kim Hương bởi sự tinh tế và sâu lắng đầy ắp nghĩa tình của những NGƯỜI ÁO TRẮNG. Một bài thơ, một bài BÌNH xin được gửi tới tri ân các THẦY THUỐC trong ngày lễ trọng đại.
Có người hỏi Kim Hương rằng: tại sao phần đông những bài thơ viết về Ngày Thầy thuốc lại chỉ ca ngợi những nữ Bác sỹ, y tá mà không phải là phái nam. Phải chăng người Phụ nữ trong ngành phải chịu thiệt thòi nhiều hơn, hy sinh nhiều hơn so với đồng nghiệp nam? Hằng ngày họ vẫn phải lo gánh nặng cơm áo gạo tiền, gia đình con cái... trong thiên chức làm mẹ, họ còn phải mang nhiều trọng trách với cộng đồng.
Nhiều ý kiến cho rằng: Ở đây đó trong ngành Y vẫn còn nhiều tiêu cực làm phiền lòng người bệnh. Rồi Bệnh viện tư nhân mọc lên nhiều, sự chăm sóc tận tình hơn nhưng giá thành lại đắt đỏ hơn v.v... Nói chung, tiêu cực thì ngành nghề nào cũng có thể xảy ra nhưng đại đa số các Y Bác sĩ khoác bộ blu trắng trên mình luôn là những THIÊN THẦN ÁO TRẮNG mang lại bình yên và niềm tin cho người bệnh. Đặc biệt trong những đợt phòng và chống dịch Covid từ năm 2020 đến nay biết bao tấm gương cao đẹp của những Thầy thuốc làm mọi người kính phục, tin yêu.
Cảm ơn chị Lê Hoa thật nhiều. NGÀY THẦY THUỐC VIỆT NAM chị đã dành tặng một bài thơ thật ý nghĩa bằng tình yêu từ trái tim mình. Chúc chị nhiều sức khỏe và luôn có nhiều bài thơ thật hay để độc giả cùng thưởng thức.
Phú Thọ 26 -02 - 2021.
CCB - Quân y sỹ Kim Hương
(Quản trị viên Trang thơ: Những vần thơ và người lính)