Thơ của tác giả Triều Dâng

Ngày đăng: 08:51 12/08/2022 Lượt xem: 218
Thơ của tác giả Triều Dâng

EM GÁI QUÊ TÔI

Em gái quê tôi lên đường đánh Mỹ
Xẻ dọc Trường Sơn tạc vào thế kỷ
Tuổi tròn trăng sôi dòng máu anh hùng
 
Em đi mở đường
Chẳng thấy mặt người
Chỉ nghe giọng nói thân thương
Mặc pháo sáng mưa bom em vẫn kiên cường
Vì độc lập tự do chẳng tiếc máu xương!
 
Giờ em đang ở đâu
Anh đi tìm em giữa Trường Sơn nắng lửa mưa dầu
Những trọng điểm năm xưa em phá bom nổ chậm
Những ngầm nào em làm cọc tiêu dẫn lối xe qua...
 
Em đang ở đâu giữa rừng núi bao la
Nơi nào còn in dấu chân em lần cuối
Rừng Trường Sơn đã bao mùa thay áo mới
 
Em hoá thành hoa
Em hoá thành bướm
Thành bài ca bất tử giữa Trường Sơn!

Triều Dâng


 

EM GÁI GIAO LIÊN
 
Ba lô con cóc gọn gàng
Bốn quai đôi dép dọc ngang núi đồi
 
Bà ba bó sát thân người
Ngại ngùng cả giọt mồ hôi...dám bò
 
Đường đi uốn lượn quanh co
Bám thang dựng đứng lò dò mà lên
 
Tai bèo đụng gót người trên
Đặt chân tới đỉnh là quên mệt rồi...
 
Gió đùa mái tóc em tôi
Ngả nghiêng cả khoảng đất trời gần xa
 
Làm nên cả một rừng hoa
Có em đỉnh núi như là thấp hơn!


Triều Dâng
CLB "Trái tim Người lính"

(Phạm Sinh sưu tầm và giới thiệu)

tin tức liên quan