Chùm thơ của 3 tác giả CLB Thơ Trường Sơn Thạch Thất, Hà Nội

Ngày đăng: 08:08 27/09/2019 Lượt xem: 516
 
CHÙM THƠ CỦA 3 TÁC GIẢ CLB THƠ TRƯỜNG SƠN
 THẠCH THẤT, HÀ NỘI

 
                                                     
TRAO DUYÊN
 
      Đinh Xuân Thảo
 
Vào thăm Huế mượn Sông Hương
Đem về kết bạn Sông Thương, Sông Cầu
Mượn trăng rơi bến Văn Lâu
Đông Ba, Vĩ Dạ xanh trầu, sai cau
Hội Lim đến hẹn gặp nhau
Người ơi người ở năm sau chưa về
Dòng Hương soi bóng tóc thề
Trường Tiền tiễn bạn xuôi về bến xưa
Vào thu xứ Huế tuôn mưa
Sang xuân lất phất lưa thưa Sông Cầu
Ít thôi không dám mượn lâu
Bắc vui quan họ Huế sầu Nam ai
Sông về có nhớ chị Hai
Hội Lim chung đội nón quai ba tầm
 
    NÚI CỘT CỜ
 
Tên núi ai đặt Cột Cờ
Núi bao nhiêu tuổi bây giờ vẫn non
Núi kia không vợ nhiều con
Có bao núi nhỏ ôm tròn núi Cha
 
***
Làng bên có một núi Bà
Đẹp duyên phải phận muốn là núi đôi
Vũ Cao chưa đến quê tôi
Vết thêm bài nữa núi Đôi - Cột Cờ
 
***
Từ xưa cho đến bây giờ
Cột Cờ lẻ một đứng chờ thành đôi
Ước mơ là ước mơ thôi
Núi này chỉ một không đôi đâu mà
***
Vũ Cao còn bận đi xa
Nhắn dùm hai núi không là núi Đôi.!!!
 
                                                                                                       
  TÌNH  ĐỒNG  ĐỘI
                                                                
            Phan Hữu Vị

 
Mối tình đồng chí với nhau
Ăn cùng no đói, ốm đau đỡ đần
Cùng chung ý chí tinh thần
Buồn vui, gian khổ ân cần sẻ chia
Trải bao giông tố nắng mưa
Trường Sơn lúc nghỉ mở thư đọc cùng
Đạn bom khói lửa mịt mùng
Hy sinh gian khổ đã từng trải qua
Những khi vào trận xông pha
Hành quân đèo dốc đường xa chẳng nề
Tin vui chiến thắng vọng về
Mong ngày giải phóng làng quê đón mừng
Trải qua mấy chục năm trường
Đến nay ta vẫn đời thường bên nhau
Trọn tình vẹn nghĩa trước sau
Lính Trường Sơn chẳng khi nào nỡ quên./.
 
VIẾNG  ĐÀI  LIỆT  SĨ
 

Trước đài Liệt sĩ hôm nay
Hương hoa thành kính tỏ bày tri ân
Những người con của Nhân dân
Tham gia kháng chiến góp phần vinh quang
Hy sinh cao cả vẻ vang
Ghi thêm rạng rỡ sử vàng nghìn năm
Biết bao thế hệ Việt Nam
Tự hào truyền thống những trang sáng ngời
Năm châu ca ngợi hết lời
Công ơn Liệt sĩ đời đời không phai
Nguyện cầu trước án tượng đài
Linh thiêng phù trợ tương lai huy hoàng
Non sông  giàu mạnh vững vàng
Đảng, Dân đoàn kết ngày càng văn minh./.
 
CHUYỆN  TÌNH  NGƯỜI  LÍNH  TRƯỜNG  SƠN
 

Nhớ thời tuổi trẻ chúng ta
Thầm yêu chẳng dám nói ra thành lời
Thế rồi xa cách đôi nơi
Người đi đánh giặc, người nơi quê nhà
Sổ tay, ảnh tặng chia xa
Hẹn ngày Thống nhất nước nhà gặp nhau
Thế rồi năm tháng qua mau
Lời hò hẹn cũng phai màu thời gian
Gặp đò em đã sang ngang
Anh về bỡ ngỡ, bàng hoàng ưu tư
Trách mình sao quá ngây thơ
Chưa yêu vội trách chẳng chờ đợi nhau
Thôi đành nén lại nỗi sầu
Mừng em sớm đã qua cầu tình duyên
Bốn mươi năm vẫn chưa quên
Giữ gìn tình cảm thường xuyên tốt lành
Mừng nhau con cháu đạt thành
An vui hạnh phúc gia đình ấm êm./.
 
ĐỌC  THƠ  BẠN  NỮ  TRƯỜNG  SƠN
 

Hội thơ trẻ tuổi là Em
Tính tình vui vẻ dịu hiền nết na
Lời thơ chất phác thật thà
Mang hương đồng nội chan hòa chân quê
Trường Sơn huyền thoại Em về
Biết bao vất vả bộn bề vẫn vui
Tình yêu đất nước, con người
Tác phong người lính vẫn ngời trong Em
Việc nhà, việc nước đã quen
Quê hương tươi đẹp bao niềm lo toan
Thơ Em tươi trẻ lạc quan
Chứa chan tình cảm mênh mang chân thành
Ý thơ chau chuốt ngọt lành
Như đường tơ dệt bức tranh quê nhà
Cùng Câu lạc bộ Thơ ta
Góp gom ghi lại tráng ca cho đời
Trường Sơn người lính một thời
Đi vào huyền thoại sáng ngời mai sau
 
                                                     
CHIẾC  KHĂN  QUÀNG  ĐỊNH  MỆNH
   
                Phạm Trung Lạp   

                                              
Em đi thị sát cung đường
Thấy anh ngất xỉu bị thương bên “ngầm”
Khăn quàng quấn tạm thay băng
Nhọc nhằn em cõng về hầm quân y
Gây mê, phẫu thuật tức thì
Đưa anh thoát khỏi lối đi tử thần
Thông đường, em ghé lên thăm
Gửi lòng vào bó hoa ngàn tặng anh
Chiếc khăn dù mới màu xanh
Mở ba-lô lấy anh dành tặng tôi
Khăn em, quấn vết thương rồi
Khăn này, quàng ấm cổ đôi chúng mình
Trừ khi anh đã hy sinh
Anh thề: Chẳng phụ nghĩa tình của em
Tưởng rằng ! Câu nói động viên
Ai ngờ từ đấy nên duyên vợ chồng./.
 
SỮA  NGỌT  MỘT  BẦU
 
Người đời đâu biết cái chi
Vợ tôi, tôi biết chuyện gì xảy ra
Những năm sống ở rừng già
Trường Sơn nơi mở đường ra chiến trường
Có lần em đã bị thương
Đùa giai bom giặc cũng phường “bất kham”
Đôi gò bồng đảo căng tròn
Mảnh bom phạt một đâu còn chẵn đôi
Thế rồi chiến cuộc vãn hồi
Gặp nhau,em kể cho tôi sự tình
Coi thường cả việc tử sinh
Một bầu vẫn ngọt nghĩa tình đôi ta./.
                                                                         
PHONG  LAN  RỪNG  TRƯỜNG  SƠN
 
Chơi vơi vách đá đung đưa
Cháy nắng mùa hạ, xối mưa rừng già
Nào khi trời nổi phong ba
Lại khi pháo địch tầm xa nã vào
Diễm kiều, thêm nét thanh tao
Hương thơm sắc thắm, bông nào cũng xinh
Em - Người chiến sỹ công binh
“Mở đường thắng lợi” quên mình hôm nao
Tuổi xuân gửi lại chiến hào
Tình yêu trải khắp biết bao cung đường
Hy sinh vì sự nghiệp chung
Em là những đóa Lan rừng Trường Sơn./.

(Nguyễn Sơn Hải - Chủ nhiệm CLB Thơ trường Sơn Thạch Thất giới thiệu)
 


tin tức liên quan