-----------------------------------------------------------------------
KỶ NIỆM VỚI CÁC LIỆT SĨ E 529 TRÊN ĐƯỜNG 16
Khoảng giữa năm 1975 các đơn vị của bộ tư lệnh Trường Sơn bắt đầu đi quy tập các Liệt sĩ của đơn vị mình về nghĩa trang Trường Sơn, E 529 giao nhiệm vụ cho thượng úy Quý trưởng Ban chính sách cùng với một Tiểu đội các đồng chí có sức khỏe tốt quay trở lại đường 16 để làm công tác Liệt sĩ, lúc này E 529 đã chuyển vào km 117 đường 14, đội quy tập hài cốt đi được khoảng hơn một tháng thì báo về công việc lấy hài cốt đã xong. Đơn vị phân công tôi và anh Vĩnh cùng chiếc xe zin 130 đi đón các Liệt sĩ đưa về nghĩa trang Trường Sơn .
Thời gian này còn đang mùa mưa mà đường 16 gần như không còn hoạt động nữa vì các đơn vị Công binh cũng như vận tải đã chuyển sâu vào tuyến trong .
Điều tôi muốn nói là chuyến công tác biệt lập này đã để lại trong tôi một kỷ niệm với các Liệt Sĩ của Trung đoàn 529 mà đến nay mỗi dịp kỷ niệm ngày Thương binh Liệt sĩ là tôi lại nhớ như in kỷ niệm ngày ấy trên đường 16 và càng thấy thương các đồng đội của mình.
Phải mất gần một ngày thì xe chúng tôi mới vào đến nơi mà anh Quý và đội dựng lán trại tập kết hài cốt các Liệt sĩ dưới chân đèo Dân Chủ, lý do các anh tập kết ở nơi này vì đèo Dân Chủ là điểm mà máy bay Mĩ ném bom chặn đường tiếp vận của ta vào phía đường 9 Năm Lào, con đường này được bắt đầu từ ngã tư Thạch Bàn chạy sang đường 9 .
Xe tôi vào đến nơi thì lại gặp đợt mưa kéo dài nên không quay ra được đành phải đợi trời nắng đường hết trơn vì xe chỉ có một cầu, nằm lại nơi tập kết của đội khoảng hai chục ngày mới hết mưa, chúng tôi nhanh chóng đưa các Liệt sĩ lên xe và cả đội cũng thu xếp ngồi lên thùng xe cùng các Liệt sĩ để về nghĩa trang, đợt đầu tiên quy tập này đội đã lấy được hơn 240 bộ hài cốt Liệt sĩ của Trung đoàn.
Xe tiếp tục leo lên đèo Dân Chủ quay lại hướng dốc Khỉ nhưng đi được khoảng mười km thì khựng lại, tôi nhảy xuống kiểm tra trục Láp vẫn tốt, tiếp tục tháo bửng nắp Cầu xe kiểm tra thì phát hiện vỡ bánh răng chủ của cầu, chúng tôi hội ý với anh Quý và quyết định anh Quý dẫn đội hành quân bộ ra Đại đội Công binh của anh Phường còn ở lại để làm nốt nhiệm vụ chưa chuyển theo Trung đoàn cách nơi xe hỏng khoảng gần 10 km cho anh em nghỉ chờ xe ở đó, anh Vĩnh cũng theo đội của anh Quý ra đó luôn .
Còn lại một mình tôi ở lại xe để tìm vật liệu thay thế, Đường 16 có rất nhiều xe đổ xuống vực nên hy vọng tôi xẽ tìm được một chiếc xe ZIN130 để tháo bánh răng cầu thay thế, tối ngủ trên Ca bin với hơn 200 Liệt sĩ trên thùng xe ngày lần đi trên đường tìm dấu vết xe đổ để lấy phụ tùng cứ như thế xuống vực lại lên đường, xe đổ thì nhiều mà không đúng loại xe hoặc đã bị các đơn vị cho thợ đi thu hồi vật liệu về để dự phòng tháo mất rồi, phải sang ngày thứ tư tôi mới tìm được một chiếc ZIN 130 nằm dưới vực gần như còn nguyên nằm nghiêng dưới vực cách nơi xe hỏng khoảng 5 đến 6 km ,tôi hì hục vừa tháo vừa mừng tuy rất mệt, tháo xong tôi khoác súng thu đồ nghệ vội vác bánh răng cầu về nơi xe hỏng và lập tức lắp ngay không kịp nghỉ, lắp xong chạy thử thấy xe tốt thì trời cũng gần tối tôi thu dọn và cho xe quay trở ra nơi đội quy tập đang chờ ngay, ra đến nơi thì trời cũng đã tối anh em vui mừng vì sáng mai đã có thể đưa được các Liệt sĩ về nghĩa trang và hoàn thành được nhiệm vụ của trên giao.
Kỷ niệm của chuyến đi này cứ theo tôi mãi mỗi khi sắp đến ngày 27/7 là kỷ niệm ấy lại hiện về…
Thương lắm các Liệt sĩ của Trường Sơn, nhiều người hài cốt không còn nguyên vẹn đầy đủ nữa vì những trận bom của kẻ thù, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ đón các anh chị về họp mặt trong nghĩa trang Trường Sơn nhưng thịt xương các anh chị vẫn còn lại nơi con đường huyền thoại nhiều và nhiều lắm.
Thân xác bạn bao người không nguyên vẹn
Sau tiếng bom rơi xương thịt hóa bụi đường
Đón đồng đội về mà cứ xót thương
Nơi huyền thoại chị anh còn gửi lại...
Tây Ninh 24/7/2022
Thân Đức Chính
Hội viên Hội VHNT Trường Sơn VN