“Đêm xuất kích” – Thơ: Trương Văn Nhi
Ngày đăng:
09:11 26/05/2025
Lượt xem:
42
ĐÊM XUẤT KÍCH
Hoàng hôn xuống rồi. Xe ơi xuất kích
Ta cùng xe lại ra trận đêm nay
Xe nổ máy cho giòn, ta ra sức đôi tay
Vượt bão lửa, đưa hàng vào tới đích.
Xe chuyển bánh đi! Ta bắt đầu xuất kích
Vì miền Nam, dũng mãnh xông lên
Xốc tới chiến trường bằng sức mạnh Rồng-Tiên!
Nào xe, hãy tăng nhanh tốc độ
Vượt lên, vượt lên ngàn gian khó
Dù đường dài, dốc ngược, vực thẳm đèo cao;
Dù suối sâu, sông rộng, đêm tối, mưa gào;
Dù máy bay Mỹ chặn ta từng bước
Pháo sáng trên đầu, bom rơi phía trước,
Đạn bắn quanh mình... vẫn tiến bước hiên ngang
Bom nổ chậm dưới chân... Xe lướt tới nhẹ nhàng...
Ôi, mỗi chuyến xe đi khiến quân thù khiếp sợ
Khi trở về chiến thắng đẹp lời thơ!
Này xe,
Đêm đã khuya rồi, xe có mệt lắm không?
Ừ xe nhỉ, chúng ta quyết một lòng
Dù có mệt cũng không dừng bước.
Kìa xe,
Pháo sáng địch đã giăng đầy phía trước
Trên đầu ta, bọn quạ Mỹ hú gào.
Xe cứ gầm máy mà lao,
Ta vững vàng tay lái
Cứ xông lên dù hy sinh chẳng ngại
Bom đạn quân thù sao ngăn nổi chúng ta đi!
Xe ơi!
Xe có nghe chăng tiếng Bác Hồ đang gọi:
Vì Độc lập-Tự do, anh dũng tiến lên!
Ôi, tiếng gọi thiêng liêng đã hóa thành ước hẹn
Đã thấm vào xương-máu-tim-gan
Chúng con nguyện hy sinh để giữ lấy Giang san!
Miền Nam ơi!
Người cứ ra tay diệt Mỹ
Chúng tôi bên Người từng phút, từng giây
Tiếp sức cho Người có chúng tôi đây!
Xe ơi!
Vinh dự thay Xe cũng thành chiến sĩ
Mỗi chuyến xe đi là một trận công đồn
Mỗi tấn hàng là một chiến công.
Tháng 11-1967
Trương Văn Nhi
(Hội viên Hội VHNT Trường Sơn)
tin tức liên quan