CHÙM THƠ CỦA TÁC GIẢ NGUYỄN TẤT ĐÌNH VÂN
NGHĨA TÌNH TRƯỜNG SƠN
GIẶC điên cuồng đến ngày im lặng
THUA chiến trường Miền Nam cay đắng
LŨ sói lang hết thời ... tàn ác
LƯỢT đi... đâu dễ tìm về ???
RA tay càn quét ... xót quê hương nhà
HÀNG ngày... nô lệ .... dân ta...
LÁ nay thắm nụ nở hoa
CỜ bay phơi phới chan hòa niềm vui
TỔ tiên chắc hết ngậm ngùi
QUỐC ca hùng tráng tỏa vui toàn cầu
VẺ tươi bức họa tranh mầu
VANG rền sông núi hát câu ca tình
SỬ ghi non nước quang vinh
HỒNG trang thiên sử nghĩa tình Trường Sơn.
Đời đời ghi nhớ công ơn
Những người chiến sỹ Trường Sơn ... bản làng
GIẶC THUA LŨ LƯỢT RA HÀNG
LÁ CỜ TỔ QUỐC VẺ VANG SỬ HỒNG
NHỚ VỀ MỘT THUỞ
Em là Bộ đội Công binh
Thanh niên xung phong quê mình đó thôi
Tạc vào thế kỷ đất trời
Bóng em với rạng ngời núi sông.
...Trường sơn rừng núi mênh mông
Kề bên đồng đội ấm nồng lòng son
Nắng mưa vàng đá phai mòn
Nghĩa tình đồng đội mãi còn mai sau !
Trường Sơn bom đạn tuyến đầu
Bao người đồng đội nơi đâu chưa về ?
Có người rừng núi suối khe
Có người về với lũy tre quê mình .
... Xa dần một thuở chiến chinh
Xa dần bom đạn vây mình ngày đêm
Trong lòng còn nặng nỗi niềm
Đồng đội còn lạnh sương đêm núi rừng
Mùa xuân non nước tưng bừng
Nhớ về một thuở đã từng Trường Sơn.
MỘT MÁI NHÀ
Vượt đèo lội suối Trường Sơn
Bàn chân phồng rộp dép sờn đế quai
Từng đoàn nối tiếp ... đi dài
Trăng đung đưa võng , ca bài hành quân
Gặp em cười nở hoa xuân
khỏa chân suối nước tần ngần sóng xô
Phong lan cài cắm ba lô
Bi đông nước suối lương khô ... mát lòng
Soi gương bóng nước suối trong
Miệng cười mà bụng trong lòng xót đau
Xa dần thề hẹn với nhau
Bom cày đạn sới vào sâu cõi đời
Trường Sơn mười tám đôi mươi
Bao chàng trai " Gióng " , bao người" Tấm " quê
Đều là chiến sỹ nguyện thề :
" Đánh tan hết giặc mới về quê hương "
Bao chàng mơ mải chiến trường
mấy nàng nữ sỹ không giường võng đưa
Nghỉ chân đêm cũng như trưa
Bên nhau đồng đội cười đùa hát ca
Trường Sơn như một mái nhà
Ấp iu năm tháng nở hơa hòa bình
Nguyễn Tất Đình Vân
Hội viên Hội VHNT Trường Sơn